
37Please respect copyright.PENANAqVi0TwMCnR
Đã vài ngày trôi qua kể từ khi đoàn người cuối cùng đặt chân đến khu tạm trú của Liên Thành. Bầu không khí vốn còn lạ lẫm, dè dặt ban đầu giờ đây đã bớt đi phần căng thẳng. Từng ngôi nhà trong khu dân cư tạm thời đều đã có người ở, các hộ gia đình từ nhiều làng khác nhau cũng dần quen mặt nhau, nhận ra nhau qua màu áo khoác đặc trưng được phát để nhận diện.
37Please respect copyright.PENANACLhKYmfbTf
Người lính trẻ dẫn Thiên và Xam rẽ qua một khúc cua nhỏ, tiến về phía dãy nhà nằm gần trung tâm khu dân cư. Trước mặt họ là một căn nhà hai tầng xây bằng gạch nung, tường ngoài được sơn màu kem sáng, viền chân tường và các khung cửa nổi bật bằng màu xám nhạt. Kiểu kiến trúc mang hơi hướng hiện đại, gọn gàng và tinh tươm, như những ngôi nhà phố nhỏ nhưng tiện nghi ở các vùng đô thị phát triển.
37Please respect copyright.PENANA73dGCtA9tg
Mái nhà lợp ngói đỏ tươi, xếp đều tăm tắp, nổi bật dưới ánh nắng chiều. Cửa chính làm bằng gỗ nâu bóng, có kính mờ trang trí ở phần trên, tạo cảm giác vừa ấm cúng vừa hiện đại. Cạnh cửa là một ô cửa sổ lớn nhìn ra khoảng sân nhỏ phía trước — nơi có vài luống hoa tím và một bụi bạc hà được trồng khéo léo sát bờ tường.
37Please respect copyright.PENANAh03UJmOBxy
Người lính quay lại, chỉ tay về ngôi nhà:
37Please respect copyright.PENANAQ27WoGDKcA
— Đây là nhà của hai người. Hai tầng, vật liệu gạch nung, mái ngói đỏ — cùng kiểu với phần lớn nhà trong Liên Thành. Tất cả nội thất đã được trang bị đầy đủ: từ giường, bàn ghế, bếp gas mini, bồn rửa có nước sạch, đèn chiếu sáng đến các vật dụng cơ bản khác. Có cả phòng riêng cho mỗi người ở tầng trên.
37Please respect copyright.PENANA2OlWpgdoks
Anh liếc qua danh sách đang cầm, ngừng lại vài giây nơi dòng chữ màu đỏ bên cạnh tên “Xam và Thiên”. Không nói rõ, nhưng sắc mặt thoáng trầm ngâm, rồi suy ngẩm.
37Please respect copyright.PENANAeD3GswUPpT
"Lệnh từ cấp trên: hai người được quyền sinh hoạt tự do, không bị giới hạn khu vực, không cần trình báo hằng ngày. Nếu có nhu cầu gì đặc biệt, cứ trực tiếp báo với trạm lính gần nhất"
37Please respect copyright.PENANAWBdSGrZF6h
Anh mỉm cười nhẹ rồi nói :
37Please respect copyright.PENANALdXzpuArzv
— Chào mừng đến với Liên Thành. Mong đây sẽ là nơi khởi đầu tốt đẹp cho cả hai.
37Please respect copyright.PENANAyu5z7E59YA
Thiên đứng nhìn ngôi nhà, mắt mở to thích thú. Em khẽ thì thầm:
37Please respect copyright.PENANA2UKXpoKyzJ
— Đẹp quá… Trông giống như mấy căn nhà từng thấy trong sách vẽ. Mà còn to hơn nhà cũ nữa.
37Please respect copyright.PENANA5ginfBSI6V
Xam mỉm cười, tay nhẹ xoa đầu con gái:
37Please respect copyright.PENANArQe4D8TonD
— Ừ. Ở đây... có vẻ sẽ ổn.
37Please respect copyright.PENANAN7DrvZJd8C
Người lính không rời đi ngay. Anh mỉm cười, nhẹ đẩy cửa gỗ mở ra, lên tiếng:
37Please respect copyright.PENANA9ujSnYeN3m
— Mời vào xem thử. Nếu có gì chưa ổn thì cứ nói, sẽ có người đến hỗ trợ điều chỉnh.
37Please respect copyright.PENANAQye4y5Tzvt
Cánh cửa bật mở, để lộ một không gian ấm áp và ngăn nắp. Tầng trệt lát gạch men sáng màu, sạch bóng, bên phải là phòng khách với một bộ ghế nệm đơn giản mà chắc chắn, kế bên là kệ sách gỗ thấp và chiếc bàn trà nhỏ. Xa hơn một chút là gian bếp, nơi đã được lắp bồn rửa, kệ chén, bếp gas nhỏ và tủ đựng thực phẩm. Trên tường còn có một chiếc đồng hồ tròn đơn giản và vài móc treo khăn bếp.
37Please respect copyright.PENANAghGQOUxM2c
Thiên bước vào trước, mắt mở to đầy phấn khích. Em chạy quanh phòng khách, nhìn từng món đồ:
37Please respect copyright.PENANAdtps1Vm8Hf
— Có cả đèn bàn nè! Cha ơi, ở đây có nước máy thật luôn kìa!
37Please respect copyright.PENANAaGIKQJkh8p
Xam bước vào sau, quan sát kỹ từng góc. Anh thử bật công tắc đèn gắn trần, ánh sáng trắng dịu lập tức lan khắp phòng.
37Please respect copyright.PENANAA0BVM4dRkg
— Sáng rõ ghê... — anh trầm giọng nhận xét, rồi mở thử cánh cửa tủ trong bếp, gật gù. — Ổn thật.
37Please respect copyright.PENANAfTS7xWCch9
Người lính theo sau, chậm rãi gật đầu:
37Please respect copyright.PENANACSeIzg1jdx
— Những căn nhà trong khu trung tâm này đều được trang bị vật dụng cơ bản đầy đủ: đèn, bếp, giường, bàn ghế, hệ thống nước sạch, cả ống thoát khí. Tầng trên có hai phòng ngủ riêng biệt, giường chăn đã trải sẵn.
37Please respect copyright.PENANA0QgjOAV4Ck
Anh nhìn quanh một lượt, rồi quay sang hỏi:
37Please respect copyright.PENANAv2wAP6rZUJ
— Hai người thấy thế nào? Có thoải mái không?
37Please respect copyright.PENANAMDt6ve6Mco
Thiên quay lại gật đầu liên tục, mắt vẫn long lanh nhìn mọi thứ:
37Please respect copyright.PENANACEdqHGCeJm
— Dạ, con thích lắm! Còn có cả lan can trên lầu nữa!
37Please respect copyright.PENANADO4EmC9CXJ
Xam mỉm cười, tay đặt lên vai con:
37Please respect copyright.PENANASGrHQrruRR
— Nhà thế này là quá tốt rồi. Cảm ơn anh.
37Please respect copyright.PENANANpd5cbsXr9
Người lính cười nhẹ, ánh mắt dịu đi:
37Please respect copyright.PENANAos6lUOrCva
— Không có gì. Đây là điều tối thiểu chúng tôi phải làm. Ai đến đây cũng đáng được sống an toàn và đầy đủ.
37Please respect copyright.PENANAqanvJIjtlN
Anh nhìn thêm một chút, rồi gập lại tờ danh sách đang cầm trên tay.
37Please respect copyright.PENANAz0hrUzosNF
— Nếu không còn gì nữa, tôi sẽ rời đi. Có chuyện gì cần giúp, cứ ra cổng khu dân cư, sẽ có người trực. À, đừng quên khóa cửa vào ban đêm — cho dù ở đây an toàn, cẩn thận vẫn tốt hơn.
37Please respect copyright.PENANAuWPq1EpjxP
Xam gật đầu cảm ơn. Người lính bước ra ngoài, khép cửa lại, để lại hai cha con giữa căn nhà mới với tiếng bước chân dần xa.
37Please respect copyright.PENANAL7KQbZvLp2
Người lính sắp rời khỏi, nhưng như sực nhớ ra điều gì, anh quay lại nói thêm:
37Please respect copyright.PENANA2MqrAuUtlV
— À, còn một việc nữa. Ba ngày nữa, tức là ngày 3 tháng 7 năm 238, Nữ hoàng sẽ có buổi phát biểu trước toàn thể vương quốc. Một sự kiện quan trọng.
37Please respect copyright.PENANAMNun56CGit
Anh lấy trong túi ra một tờ thông báo nhỏ, đưa cho Xam:
37Please respect copyright.PENANAiepUVCzN7m
— Vào hôm đó, tất cả mọi người đều sẽ tập trung tại quảng trường phía Tây thành phố. Những chiếc áo khoác nhận diện theo làng — loại đã phát cho mọi người hôm trước — bắt buộc phải mặc. Không phải để phân biệt, mà để tiện kiểm tra lần cuối xem đã có đủ dân từ tất cả các làng chưa. Một bước xác nhận, trước khi hệ thống sổ cư trú mới được lập chính thức.
37Please respect copyright.PENANAUwZNu5AUVh
Thiên chớp mắt tò mò:
37Please respect copyright.PENANAu18LMkBbcN
— Vậy… ai cũng được gặp Nữ hoàng hả chú?
37Please respect copyright.PENANAP2NGYxZolW
Người lính bật cười nhẹ:
37Please respect copyright.PENANAIZZ7CqQNiw
— Gặp thì… xa lắm. Nhưng nghe giọng thì chắc chắn được. Nữ hoàng Ring ít khi xuất hiện, nên buổi phát biểu này sẽ được truyền rộng khắp quảng trường qua hệ thống khuếch âm. Chắc chắn sẽ là một sự kiện đáng nhớ.
37Please respect copyright.PENANAGoYtfGS4f9
Anh gật đầu chào lần nữa:
37Please respect copyright.PENANA3UyRa4ggSe
— Nhớ nhé, sáng sớm hôm đó tập trung đúng chỗ, mặc áo cho đúng màu làng. Cứ theo bảng hướng dẫn là không lạc đâu.
37Please respect copyright.PENANAJwdcWLRkQg
Rồi anh rời đi, để lại sự im lặng và một cảm giác trông đợi lặng lẽ trong căn nhà mới.
37Please respect copyright.PENANA6QFMZbJCfC
Khi cánh cửa đóng lại, không gian trong căn nhà hai tầng trở nên yên ắng. Ánh nắng buổi chiều len qua khung cửa sổ kính, rọi lên nền gạch sáng bóng.
37Please respect copyright.PENANAu9yi9aCNVv
Thiên ngồi xuống mép cầu thang, tay vẫn cầm chiếc áo khoác nhận diện màu xám nhạt, lật qua lật lại.
37Please respect copyright.PENANAbtcs7KyrhM
— Cha nghĩ… Nữ hoàng Ring sẽ nói gì không? — Em khẽ hỏi, giọng vừa háo hức vừa lo lắng.
37Please respect copyright.PENANAVXQ7Txzv3O
Xam đứng gần cửa sổ, mắt hướng ra ngoài nơi những căn nhà khác đang thấp thoáng bóng người. Anh im lặng một lúc rồi chậm rãi trả lời:
37Please respect copyright.PENANAS8F9LiHqnH
— Chắc là sẽ trấn an mọi người. Và nói về những gì đang chờ phía trước.
37Please respect copyright.PENANA6kjB8ksGXJ
Thiên cúi đầu nhìn áo khoác trong tay.
37Please respect copyright.PENANAoZIxzVIEa4
— Lúc ở làng cũ… con không nghĩ sẽ có ngày được nghe Nữ hoàng nói chuyện. Dù chỉ là qua âm thanh.
37Please respect copyright.PENANAXs2vf3Io3m
Xam quay lại, mỉm cười hiền:
37Please respect copyright.PENANAXajsyaLdjc
— Chúng ta đã vượt qua một đoạn đường dài để đến được đây. Việc con còn có thể nghĩ về tương lai… là điều tốt.
37Please respect copyright.PENANAgItJ4glDuT
Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm rèm cửa lay động. Căn nhà tuy xa lạ, nhưng không còn cảm giác lạc lõng. Trên bàn, chiếc danh sách mà người lính để lại vẫn còn đó — bên cạnh là những vật dụng sinh hoạt cơ bản: bộ ấm trà gốm men trắng, vài quyển sách mỏng, chăn gối gấp gọn trên giường.
37Please respect copyright.PENANAHLmp78dxuY
Thiên ngẩng đầu nhìn cha, ánh mắt lấp lánh niềm tin:
37Please respect copyright.PENANAjlPBDLRwK3
— Vậy… mình chuẩn bị thật tốt đi cha. Con muốn có mặt trong buổi lễ đó. Muốn thấy... tất cả làng mình đều có mặt, đầy đủ.
37Please respect copyright.PENANAYwiUj3qCev
Xam gật đầu, đôi mắt ánh lên sự trầm ổn hiếm thấy nơi anh:
37Please respect copyright.PENANA8SoJ2MWP1t
— Ừ. Chúng ta sẽ cùng có mặt. Cùng với mọi người.
37Please respect copyright.PENANAhTFh4GJXQj
Xam mỉm cười, vỗ nhẹ tay Thiên:
37Please respect copyright.PENANAHV2LJGXpFx
— Thôi được rồi, cha lo bữa tối nhé. Trong bếp có sẵn hết rồi, cũng chẳng thiếu thứ gì. Con cứ đi dạo quanh một vòng xem hàng xóm có ai quen không.
37Please respect copyright.PENANAvKtiTWkXOG
Thiên gật đầu:
37Please respect copyright.PENANA0WvaKtTy7r
— Dạ, con đi một lát rồi về.
37Please respect copyright.PENANALVhNcYp8G7
Em bước ra ngoài, gió chiều thoảng qua mát rượi. Cả khu dân cư mới rộn ràng hẳn lên, người lớn đứng trước hiên nhà nói cười, trẻ con tụm năm tụm ba chơi đùa quanh bồn cây, sân gạch. Mỗi căn nhà đều sáng đèn, ánh vàng ấm áp hắt ra qua khung cửa kính khiến nơi này trông như một khu phố nhỏ yên bình.
37Please respect copyright.PENANA3Nql5KnkbX
Thiên đi chậm dọc theo lối lát đá, ánh mắt ngước nhìn những căn nhà cao hai tầng xây bằng gạch đỏ, mái ngói trắng, tường sơn sáng loáng. Dù chưa quen, nhưng mọi thứ khiến em có cảm giác an tâm lạ thường.
37Please respect copyright.PENANAzYKlKJlpv3
Chợt phía trước, Thiên bắt gặp ông Bạch đang đứng tựa tay vào lan can căn nhà đối diện, mắt nhìn ra xa như đang trầm ngâm. Em vội vàng bước tới, tươi cười:
37Please respect copyright.PENANA7DF5CMCJSa
— Chào trưởng làng!
37Please respect copyright.PENANALF0MsFruDL
Ông Bạch nghe tiếng liền ngoái lại, bật cười khẽ:
37Please respect copyright.PENANAicnsSAlMa7
— Ồ, ta không còn là trưởng làng nữa đâu, con à.
37Please respect copyright.PENANA59Vb1vrg79
Thiên ngạc nhiên:
37Please respect copyright.PENANAvLTuE8Q0zh
— Ơ… sao lại không?
37Please respect copyright.PENANAEE8D0lOPC3
Ông xua tay, giọng chậm rãi:
37Please respect copyright.PENANAxCJGHxcWB7
— Ở đây, ai cũng như nhau. Ta cũng chỉ là một người mới như mọi người thôi. Mấy cái chức vụ ở làng cũ… để lại phía sau cả rồi.
37Please respect copyright.PENANAyJCSSKH9m7
Thiên nhìn ông, rồi nhìn xung quanh. Một lúc sau em cười nhẹ:
37Please respect copyright.PENANAKI2sDClJJF
— Vậy… giờ ông là hàng xóm ạ?
37Please respect copyright.PENANAQjFHUEwuCg
Ông Bạch phá lên cười, sảng khoái:
37Please respect copyright.PENANAvIv0TwsfLc
— Ừ, đúng rồi. Là hàng xóm. Hàng xóm già… khó tính, nhưng tốt bụng!
37Please respect copyright.PENANAhd54fB4Kpw
Cả hai cùng bật cười. Không khí chiều muộn trôi qua chậm rãi, mang theo cảm giác nhẹ nhõm và gần gũi mà đã lâu rồi họ mới cảm nhận được.
Khi tiếng cười của ông Bạch và Thiên còn chưa dứt hẳn, một giọng nam vang lên từ phía con đường lát đá:
37Please respect copyright.PENANAagpHKJ46K8
— Này ông già! Hóa ra ông cũng ở khu này à?
37Please respect copyright.PENANA8RXIOmwvCc
Thiên quay lại. Là một thanh niên trẻ, dáng cao gầy, tóc cột gọn sau gáy, tay đang cầm chiếc áo khoác đồng phục màu làng của mình. Gương mặt anh ánh lên vẻ tinh nghịch.
37Please respect copyright.PENANAZuOJWBuaS5
Ông Bạch nheo mắt nhìn, rồi cười ha hả:
37Please respect copyright.PENANAABrNXxLmIw
— Ồ, là cái cậu trên xe hôm trước hay càm ràm vì bị ngồi gần ta đấy à?
37Please respect copyright.PENANAz45wuqTr3m
Thiên nhận ra anh ngay: là người đã tranh luận với ông Bạch suốt buổi trong chuyến hành trình đến Liên Thành.
37Please respect copyright.PENANAxc7iBRBhiy
Chàng thanh niên gãi đầu cười:
37Please respect copyright.PENANAUUYdT4SyY6
— Ừ, đúng rồi... là tôi đây. Cũng chỉ tại ông già này mà giờ ai cũng biết mặt tôi hết trơn. Vừa bước vào khu là mấy người đã chỉ: "A, cái thằng cãi nhau với ông già khó tính nè!"
37Please respect copyright.PENANAfFS153vDKV
Ông Bạch cười khùng khục:
37Please respect copyright.PENANA1New28UaE3
— Thì nhờ ta mà cậu nổi tiếng đấy chứ. Phải cảm ơn ta mới phải!
37Please respect copyright.PENANANGMCQY2H5O
Thiên đứng giữa hai người, không nhịn được mà bật cười. Không khí nhẹ nhàng, gần gũi, cứ như thể họ đã sống chung một khu phố từ lâu lắm rồi.
37Please respect copyright.PENANAczU19JaZgD
Chàng trai trẻ khoanh tay nhìn quanh:
37Please respect copyright.PENANAgoe5IXcXIY
— Nhà ở đây đẹp thật. Không nghĩ tới lúc rời làng lại có được nơi như vầy.
37Please respect copyright.PENANARwe4Iw0Q7G
Ông Bạch gật gù:
37Please respect copyright.PENANA9Mtg4rpoXZ
— Ừ. Có lẽ… cũng đáng để bắt đầu lại.
37Please respect copyright.PENANAPZTWG9gSQ8
Khi tiếng cười vừa dứt, vài người dân trong làng bắt đầu tụ lại quanh ngôi nhà của Thiên và Xam. Người lớn thì bàn tán về sân lát gạch, hàng rào mới, trẻ con thì đùa giỡn quanh những bụi hoa trồng trước sân. Không khí rôm rả, náo nhiệt như một buổi họp chợ nhỏ.
37Please respect copyright.PENANAogez2pBdlQ
Chàng thanh niên vừa nói chuyện với ông Bạch khoát tay về phía mọi người, rồi quay sang Thiên:
37Please respect copyright.PENANAU85mqdLa2c
— Tui nghe mấy binh lính nói trong thành có khu thợ rèn lớn lắm. Mấy ngày tới chắc tui sẽ xin vào đó phụ việc thử xem sao.
37Please respect copyright.PENANADwFpUMD60H
Thiên tròn mắt ngạc nhiên:
37Please respect copyright.PENANAI9IoD8ZF4e
— Ủa? Anh là thợ rèn hả?
37Please respect copyright.PENANAZXhC7ICgzs
— Ừ, đúng rồi. — Anh gật đầu cười, nụ cười thân thiện và có phần tự hào. — Anh cũng ở làng 37 đó, mà chắc em ít khi đi ngang khu rèn của anh nên không biết.
37Please respect copyright.PENANAFXOkrgETdC
Thiên gãi đầu, hơi bối rối:
37Please respect copyright.PENANAsKAiCmxCqS
— Dạ… chắc vậy. Em toàn quanh quẩn chỗ nhà thôi.
37Please respect copyright.PENANAzfOSaMjkKQ
— Nhân tiện, anh tên Hiển. — Anh vỗ nhẹ ngực mình rồi nheo mắt cười — Còn em tên gì nhỉ?
37Please respect copyright.PENANALXvemurPn2
— Em là Thiên ạ!
37Please respect copyright.PENANAqgya6iHiGn
— Ồ, cái tên nghe hay đó nha. Nhớ rồi. Mai mốt có đi ngang khu rèn mới, nhớ ghé chơi, anh rèn mấy con dao bén lắm đó!
37Please respect copyright.PENANAeMGxKXq41q
Ông Bạch đứng kế bên cười khẽ:
37Please respect copyright.PENANAVuxltszOSr
— Hiển rèn dao bén nhưng cái miệng thì bén hơn dao nữa.
37Please respect copyright.PENANA95UO25yfKL
Hiển bật cười sảng khoái, rồi giơ hai tay ra vẻ đầu hàng:
37Please respect copyright.PENANAM89X84mXIG
— Cái này thì ông nói đúng!
37Please respect copyright.PENANAN2j2Bk2AdH
Sau một vòng đi dạo, trò chuyện với ông Bạch và anh Hiển, Thiên quay trở lại ngôi nhà được cấp cho mình và cha. Mặt trời đã ngả bóng về phía tây, nhuộm những bức tường gạch màu hồng nhạt, tạo nên một khung cảnh yên bình đến lạ.
37Please respect copyright.PENANAt739IiyfWI
Vừa bước vào cửa, mùi thơm của thức ăn ấm nóng liền ùa ra. Trong bếp, Xam đang đặt nồi canh lên bàn, còn dĩa rau xào và cơm trắng đã được dọn sẵn. Ông quay sang khi thấy Thiên bước vào:
37Please respect copyright.PENANAhvSfupAVFs
— Về rồi à? Cơm tối xong rồi đó. Con đi dạo có vui không?
37Please respect copyright.PENANAMxSZW78VA3
Thiên cười tươi, cởi chiếc áo khoác mỏng treo lên móc gần cửa:
37Please respect copyright.PENANAqjXuncRPrg
— Dạ, vui lắm! Con gặp ông Bạch nữa. À, với cả một anh thợ rèn tên là Hiển, anh ấy cũng ở làng mình mà con không biết luôn đó.
37Please respect copyright.PENANAxzf8SYJkzX
Xam đặt thêm đôi đũa lên bàn, ánh mắt dịu dàng nhìn con gái:
37Please respect copyright.PENANAeMNsrLKYnA
— Ừ, giờ mọi người ở gần nhau hơn, từ từ rồi cũng quen hết. Mau rửa tay rồi ăn cơm nào, hôm nay cha nấu món canh mà con thích đấy.
37Please respect copyright.PENANAytHUjK26mI
Thiên nhanh chân chạy vào góc rửa tay, nước trong vòi chảy mát lạnh. Em mỉm cười khi nhìn thấy chiếc gương nhỏ gắn trên bồn rửa — mọi thứ trong căn nhà mới này thật gọn gàng, hiện đại và tiện nghi đến không ngờ. Không giống chút nào với cuộc sống cũ ở làng trước đây.
37Please respect copyright.PENANAEFLKyJ22Uo
Khi trở lại bàn ăn, Thiên ngồi xuống, nhìn bữa cơm giản dị mà ấm cúng. Ánh đèn trong nhà hắt xuống mặt bàn gỗ mộc mạc, ánh sáng vàng nhạt như phủ lên cả không khí một lớp an yên.
37Please respect copyright.PENANA2NO6ngjB0f
Em khẽ nói:
37Please respect copyright.PENANAurkD14DJOq
— Ở đây… đúng là khác hẳn với mọi nơi con từng đến. Con nghĩ… mình sẽ quen nhanh thôi.
37Please respect copyright.PENANAnGEAERm0jU
Xam gật đầu, múc canh cho con:
37Please respect copyright.PENANAph946QrSDM
— Ừ. Bắt đầu mới bao giờ cũng lạ lẫm, nhưng nếu có nhau, thì ở đâu cũng thành nhà.
37Please respect copyright.PENANAZqK82Bxl7H
Sau bữa tối ấm cúng, cả hai cha con dọn dẹp sơ rồi chuẩn bị nghỉ ngơi. Thiên được bố trí ở tầng trên — căn phòng nhỏ với cửa sổ tròn nhìn ra con đường lát đá, còn Xam chọn ở tầng dưới, gần khu bếp và phòng khách.
37Please respect copyright.PENANAE4QzM6UO41
Lên đến phòng mình, Thiên nhìn quanh một lần nữa. Căn phòng thật sự đơn giản nhưng gọn gàng: một chiếc giường gỗ có chăn gối mới tinh, bàn học nhỏ kê sát tường và một kệ sách trống trơn chờ được lấp đầy. Em mở cửa sổ ra, gió đêm lùa vào mát rượi, mang theo mùi cỏ và đất sạch sẽ của vùng đất lạ.
37Please respect copyright.PENANAQ6c5VHa5wv
Cả thành phố đã chìm dần vào tĩnh lặng. Chỉ còn ánh đèn vàng le lói từ các ngôi nhà xung quanh. Tiếng dế kêu rì rầm và tiếng gió khe khẽ xào xạc khiến Thiên dần thả lỏng người, cuộn tròn trong chăn.
37Please respect copyright.PENANAp16TiGfinJ
Nhưng khi nhắm mắt lại, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng em.
37Please respect copyright.PENANAKY2b3CIofj
Không phải lo sợ, không phải buồn bã — mà là... vui. Vui một cách kỳ lạ, như thể nơi này, giữa những bức tường gạch và căn phòng lạ lẫm này, có điều gì đó đang chờ đón em. Không phải vui vì xa lánh cái cũ, mà là cảm giác của một cánh cửa mới vừa mở ra.
37Please respect copyright.PENANAszfXaxxElG
“Lạ thật… sao mình lại thấy vui thế này nhỉ?”, Thiên thầm nghĩ, tay siết chăn lại.
37Please respect copyright.PENANAaa5lhG8sfT
Em không rõ lý do. Có thể vì ngôi nhà sạch sẽ, có thể vì bữa cơm tối cùng cha. Hoặc có thể vì ánh mắt thân thiện của những người mới quen, hay chỉ đơn giản là vì hôm nay không còn phải lo ngày mai sẽ đi đâu nữa.
37Please respect copyright.PENANAfbPcFrGANq
Cảm giác ấy theo Thiên trôi dần vào giấc ngủ — nhẹ nhàng như cơn gió đầu hè len qua khung cửa.
37Please respect copyright.PENANAULCoLFzJD9
( Hết chương 0.2A)
📌 Lưu ý về ảnh minh họa chương truyện:
Vì truyện có nhiều chi tiết hình ảnh phức tạp và mình hiện chưa biết vẽ, nên các ảnh dùng trong mỗi chương chỉ mang tính chất minh họa. Đây là ảnh mẫu giúp mọi người hình dung không khí hoặc khung cảnh của truyện rõ hơn một chút.
Mong mọi người thông cảm nếu hình ảnh chưa đúng hoàn toàn với tưởng tượng hoặc gây chút bất tiện. 💙
Tác phẩm : Khe nứt gọi tên những kẻ hướng tới
💬 Lời tác giả: vodanh2254
37Please respect copyright.PENANAPXyF3B7zqf
Cảm ơn bạn đã đọc đến cuối chương 🌟
Chương 0.2A không có cao trào, chỉ là một đoạn chuyển nhẹ, nhưng mình hy vọng bạn vẫn cảm nhận được chút gì đó ấm áp… hoặc ít nhất là thấy mọi thứ đang dần đổi thay.
37Please respect copyright.PENANA53kZMWtojX
Bạn thấy chương này thế nào?
Đã ổn chưa, hay còn điều gì khiến bạn phân vân?
Mình rất mong được nghe cảm nghĩ của bạn – dù chỉ vài dòng ngắn thôi. Góp ý của bạn luôn là điều cực kỳ quý giá để mình cải thiện câu chuyện 💛
37Please respect copyright.PENANA2PYAvio0YK