Có ai đó từng nói với tôi, hai giờ đêm là khoảng thời gian tuyệt nhất cho những hành động mờ ám. Bởi đó là lúc người ta đi vào giấc ngủ sâu nhất.
Vậy nên, để có thể xuất hiện ở Patrium vào khung giờ thích hợp này, tôi đã viện cớ với Lorent rằng Hội Mạo Hiểm hiện đang rất rối rắm vì tin đồn Rael Deveraux ám sát Cựu Thánh Nữ - nó đã lan ra khắp Cartier và các quốc gia lân cận như lửa trên đồng cỏ - vậy nên tôi đã được dặn là phải đăng nhập vào Patrium sớm nhằm giúp đỡ họ.
Tất nhiên, tôi biết lý do này của mình chả ra gì. Một người đột nhiên bị cột vào hội của bạn vì một ma pháp, dù cho lỗi do bạn bất cẩn để nó lung tung hay do người kia bất lịch sự khi táy máy thì chẳng ai muốn đặt lòng tin quá nhanh và để người đó tham gia vào chuyện nội bộ khi Hội đang gặp vấn đề. Tôi cũng đã chuẩn bị phương án hai nếu không thể thực hiện vụ đột nhập. May mắn thay, tôi được cho phép tiến vào Patrium sớm lúc 7 giờ tối.
(Sau này tôi mới biết, đội quan sát không quy định thời gian tiến vào, nghĩa là nếu bạn muốn có mặt ở Patrium 24/7 thì cũng chẳng sao cả, làm tôi hoảng sợ suốt nửa ngày.)
Vừa xuất hiện, đập vào mặt tôi là gương mặt cáu kỉnh của Set.
Thật ra để nhìn thấy cảm xúc trên mặt một con quái vật như ổng khá khó, nhưng mà sống lâu với nhau rồi, có gì giấu được nhau nữa đâu, nhỉ?
“Ông vẫn còn giận vụ thịt Golgu à?”
“Hừ. Thứ treo đầu dê bán thịt chó đó không đáng giận sao?”
Ừ thì bán thịt mông mà dám nói thịt thăn thì đáng thật.
"Vậy ông đã đưa lời nhắn của tui cho chi nhánh trưởng rồi chứ?"
"Rồi, yên tâm."
Yên tâm sao nổi trời. Bao nhiêu kế hoạch của tôi bị phá là do ông chứ ai.
Tôi không bao giờ quên được lần đầu gặp mặt, ổng nói nhân dạng con gái của tôi làm ổng ngứa mắt quá, class của tôi cũng không phối hợp với ổng, nên bùm, nhân dạng Solomon từ gái thành trai, và class của tôi cũng bị đổi từ Fighter thành Mage. Hại tôi đến tận cấp độ chín mươi mấy mới có thể nâng cấp class của mình.
Và còn nhiều chuyện sau đó nữa mà tôi không muốn nhắc tới, bởi mỗi lần nhắc tới là một lần nước mắt ứa ra.
Bị ông ta chọn trúng là nghiệp mà đời này tôi phải trả, chắc luôn.
Nỗi lo lắng này bám theo từ khi tôi rời khỏi phòng trọ, chạy giữa các con hẻm mờ tối của khu Cart - đến độ một cái bóng do chim bay qua cũng khiến tôi giật mình một lúc lâu - và đến tận khi bước vào một căn nhà tồi tàn nằm gần cổng thành phía Tây mới tạm nguôi ngoa một chút.
Như đã nói, một người không phải tộc Elf không thể tiến sâu hơn vào lãnh thổ nếu không có quý tộc giới thiệu, trừ những dịp lễ hội. Nghe thì có vẻ khó khăn, nhưng thực ra thì không. Bằng chứng là thành viên Hội Mạo Hiểm chỉ cần đeo huy chương hội phát là có thể di chuyển khá tự do rồi - đó là bởi vì Hội Mạo Hiểm được chính hoàng gia cho phép thông qua công văn.
Thương nhân cũng thế. Một vài thương nhân có mối quan hệ tốt với quý tộc đều sẽ nhận được giấy phép nhập cảnh Eldoria. Thường thì các thương nhân này đều là nhà buôn lớn, nếu không thì cũng như người được Lucius nhờ đưa tôi tới đây - có tài ăn nói nên được quý tộc để ý, có chút hàng hoá kì lạ do đi lại khắp nơi,…
Elf là một loài không thích ở trong dinh thự nguy nga, họ thích các căn nhà nhỏ nhắn nhưng tinh xảo, có gu trang trí nội ngoại thất tinh tế. Những ngôi nhà ở trung tâm là ví dụ điển hình. Điểm chung nhất là chúng cùng lắm chỉ có đủ phòng ngủ cho thành viên trong gia đình và một hai vị khách. Những căn nhà tồi tàn toạ lạc gần cổng thành như căn tôi đang ngồi ở trong đây được xây dựng cho người hầu, nhà mạo hiểm nghèo hay các thành viên đoàn thương buôn ở trong khi chủ nhân họ say sưa.
Với những căn này, bề ngoài trông rất bình thường, dây leo héo úa. Nội thất cũng chẳng khá hơn - một giường, một bàn, một ghế, thêm một vài cây nến đặt sẵn trên bàn. Góc phòng là chỗ vệ sinh. Thế thôi.
Tôi đến chỗ góc phòng, chỉnh lại vị trí chiếc gương nhỏ - đây là ám hiệu cho người trong hầm biết là tôi đã có mặt.
Đúng sáu giờ bốn mươi chín phút, chỗ vệ sinh đột nhiên lung lay, rồi một tiếng rắc vang lên, một mảnh sàn bật lên như một cái nắp bật. Bóng người từ đó bước ra, mặc một áo choàng dài che hết từ đầu đến chân. Người đó làm một động tác - đây là ám hiệu mà Sylvia đã làm chô tôi xem. Thế là tôi cũng ra ám hiệu trả lời.
Người kia im lặng một chút, rồi thắp nến, dẫn đường đi trước xuống hầm. Tôi ngay lập tức đi theo.
Vừa bước vào, cửa hầm đằng sau tôi đóng lại, mùi hôi thì xộc thẳng vào mũi. Tôi cố nín thở đi theo bóng nến leo lét, hết rẽ trái rồi ngoặt phải, hết bò lên lại tuột xuống.
Tự nhiên nhớ trải nghiệm tham quan hầm Củ Chi ghê.
Set đã trốn vào vòng tay từ lúc chúng tôi rời khỏi quán trọ, lúc này lại đột nhiên lên tiếng:
“Vừa rồi có người xông vào căn nhà chúng ta vừa đứng.” - Ổng nói bằng giọng siêu bình thản như thể đang nói hôm nay trời đẹp thật. - “Họ đang lùng sục, có lẽ đang tìm cửa vào đường hầm.”
Tôi hoảng hốt, vội vàng gọi người đang đi trước mặt.
"Bạn gì ơi.”
Người kia quay lại, ánh nến chỉ chiếu đến chiếc cằm, còn lại đều bị áo choàng che lại hết cả. Lạ nhỉ, sao vào trong hầm rồi mà người này vẫn mặc áo choàng?
“Ngoài kia có người đột nhập vào căn phòng chúng ta gặp mặt. Họ có thể phát hiện ra chỗ này không?”
Người kia im lặng, có lẽ không tin điều tôi nói, tôi vừa định lôi Set ra thì…
… đột nhiên, tôi phát hiện một icon rất lạ nằm dưới thanh máu của mình.
Còn chưa kịp nhìn ra nó là gì, tôi đã ngất.
10Please respect copyright.PENANAGBEkLIdWeP
***
10Please respect copyright.PENANAj90lHuA8UN
Eldoria có hai nhà nước chạy song song, cùng tồn tại với nhau.
Một là hoàng quyền, người đứng đầu hiện tại là Nữ Hoàng Galwen Eldorin.
Hai là thần quyền, đứng đầu là Thánh Nữ.
Không như Cartier - nơi toà thánh chỉ là chỗ tập trung của các giáo sĩ, Thánh Đường Livsande của Eldoria có từ toà án đến nhà tù của riêng mình.
Trong nhà tù lúc này, tại nơi sâu nhất, trong căn phòng dễ chịu và đầy đủ tiện nghi nhất, Rael Deveraux - kẻ bị tình nghi ám sát Cựu Thánh Nữ - đang tận hưởng giấc ngủ ngon hiếm hoi kể từ khi nhận chức Hội trưởng cho đến giờ.
Đúng sáu giờ sáng, tiếng gõ cửa vang lên, một khay đồ ăn sáng cùng báo mới phát hành được đẩy vào qua khe. Từ trên giường, đôi mắt nhập nhèm của Rael có thể nhìn thấy bóng người đang đứng cách cửa hai bước chân.
Ngồi dậy, Rael vệ sinh cá nhân rồi bước tới nhận bữa sáng. Hôm nay có súp, bánh mì sandwich thịt nguội, sữa chua, nho khô. Anh vừa ăn vừa đọc báo.
Một bài về Hội Mạo Hiểm, Rael cười khẩy, tin đồn có lẽ đang khiến những kẻ ghét anh hả hê lắm đây, ngày nào cũng có bài viết phân tích tình huống, dự đoán Hội Mạo Hiểm sẽ sụp đổ. Anh rất tò mò sau khi mọi chuyện kết thúc, bọn chúng sẽ có gương mặt thế nào đây?
Xấu hổ, giận dữ hay thất vọng?
Đều đáng mong chờ cả.
Rael lật sang bài báo sau, chẳng có thông tin gì nữa. Rael ăn nốt viên nho khô cuối cùng, rồi đưa cả khay đồ ăn lẫn tờ báo ra ngoài.
Người phục vụ nhận lấy khay, kiểm tra một chút - bởi vì anh nghe thấy tiếng dao đĩa va vào nhau leng keng, rồi mới bỏ đi. Theo sau đó, một người khác gọi anh qua bộ đàm bên trái cửa.
“Thưa ngài Rael Deveraux, Thánh Nữ nhờ tôi gửi ngài vài lời.”
Anh đứng lên, mở miếng che khung kính trên cửa. Là Ailin Myrrh - một trong các hộ pháp của Thánh nữ Isolde Vandelmir. Cô ấy là người đã mời anh vào đây ở sau cuộc gặp với Cựu Thánh Nữ, cũng là người duy nhất ngoài người phục vụ lúc nãy và Thánh Nữ tiếp xúc với anh cho đến hiện tại.
Cô gái cung kính đứng đối diện khung cửa. Đầu hơi cúi, như thể mang cả không khí uy nghiêm trang trọng của Thánh Đường vào buồng giam. Giọng nói nhẹ nhàng của cô khiến thông điệp vốn có chút mỉa mai trở nên du dương hơn.
"Hôm qua, người được báo rằng có một thành viên của Hội Mạo Hiểm đã vào thành Daphnim, cải trang thành vệ sĩ của một thương nhân. Người được biết, tên cô ta là Jasmine.”
“Cận vệ được phân công theo sát Jasmine đã bị cắt đuôi sau khi cô ấy bước vào một căn phòng tồi tàn gần cổng thành phía Tây, khu Cart. Không một lối ra nào khác, nhưng Jasmine thì biến mất hoàn toàn. Không dấu vết. Không lời giải thích.”
Ailin thoáng nhìn Rael như thể chờ một lời phủ nhận, nhưng không có. Cô tiếp lời, giọng vẫn dịu dàng:
“Thánh Nữ nói, chuyện này khiến người nhớ đến những vụ án kỳ lạ mà ba người từng phá thuở nhỏ. Và người cũng... cảm thấy thú vị khi người chỉ giữ bạn thân ở lại nói chuyện vài ngày thôi mà lại phát hiện Hội Mạo Hiểm đã tạo ra một hệ thống hang thỏ dưới lòng đất rồi."
"Nhưng người không giận đâu. Dẫu sao thì – theo lời người – ‘bạn cũ vẫn là bạn cũ’, và thuở nhỏ ngài đã rất thích mấy trò chui rúc này rồi. Thời gian đúng là không thay đổi được mấy điều.”
Ailin khựng lại một chút, lần đầu tiên, giọng nói của cô đanh lại, mang theo sự nghiêm túc:
“Dù vậy, Thánh Nữ cũng nhấn mạnh: giờ người đã là người đứng đầu Thánh Đường, không thể chỉ dựa vào tình cảm cá nhân mà bỏ qua những nguy cơ ảnh hưởng đến toàn cục. Người vẫn mong tin tưởng ngài và Hội Mạo Hiểm – nhưng trong thời điểm nhạy cảm này, bất kỳ sơ suất nào cũng có thể trở thành lý do để mọi thứ sụp đổ.”
“Ngài nghĩ sao, thưa ngài Rael?”
Rael chậc lưỡi. Isolde không còn dễ thương như ngày xưa nữa. Nhìn xem, ai mà nghĩ người nói ra những câu này đã từng ôm chặt lấy Sylvian, nước mắt nước mũi tèm lem vì sợ rắn chứ.
Nhớ đến đây, anh cười to, rồi đột nhiên thấy mình hơi bất lịch sự, anh mới nói.
"Nhờ cô chuyển lời lại với Isolde."
“Tôi không hề biết Jasmine được cử đến thành, càng không rõ vì sao cô ấy lại biến mất như vậy. Nếu mọi chuyện đúng như cô nói, thế thì với tư cách là một người bạn, tôi thực lòng khuyên cô ấy nên tìm hiểu xem có phe thứ ba nào muốn nhúng tay vào kế hoạch của cô ấy không, thay vì cứ chăm chăm vào tôi."
"Suy cho cùng, Hội Mạo Hiểm từ đầu đến giờ vẫn đang giữ im lặng, hoàn toàn bị động trước mọi nước cờ của các cô."
Hình như hơi mỉa mai quá, Rael hắng giọng, anh đút tay vào túi, nghiêng người dựa vào cửa buồng, giọng nói dịu lại.
"Jasmine là một thành viên mới gia nhập, bằng chứng là cô ấy chưa hề được đăng kí vào hồ sơ chính thức nên mới không bị ma pháp của quý quốc chặn lại ở biên giới, nên những bí mật lớn, cô ấy không có quyền hay khả năng để biết được. Tôi nghi ngờ sự biến mất của cô ấy nhiều khả năng là một hành vi gây chia rẽ, tạo cơ hội cho phe thứ ba."
“Trong thời điểm nhạy cảm như hiện nay, tôi vẫn giữ niềm tin nơi Thánh Nữ – và hy vọng cô ấy cũng vậy. Chúng ta không thể để nghi ngờ làm lung lay liên minh này.”
Rael quay lại, ngồi lên giường, ánh mắt sắc bén:
“Tôi chỉ yêu cầu một điều – hãy cho phép tôi gặp chi nhánh trưởng của Hội Mạo Hiểm. Đó là người đàn ông đáng tin cậy nhất mà cô có thể gặp được. Nếu có ai biết chuyện gì đang thực sự diễn ra, thì chính là anh ấy. Tôi tin rằng, với sự hiện diện của tôi, anh ta sẽ cung cấp cho chúng ta những thông tin xác thực nhất trong khi vẫn giữ bí mật tuyệt đối, không làm ảnh hưởng đến kế hoạch của cô."
----------------
Lời tác giả:
Do phát hiện chương 8 mình chưa giải thích lý do tại sao cảnh nội Eldoria không cho ra vào tự do nhưng Hội Mạo Hiểm lại đặt chi nhánh ở thủ đô nên phần đầu chương này mình giải thích một chút.
Nhân vật nữ chính sẽ còn bị lừa và bị bắt dài dài nên mình nghĩ bạn sẽ thất vọng nếu bạn mong chờ một nhân vật chính thông minh cẩn thận.
Bù lại nếu bạn thích một nhân vật chính có tính chính nghĩa, nhân đạo, dễ khóc vì xúc động và dùng sức trâu giải quyết vấn đề thay vì dùng não thì... Yeap, đó là nữ chính đấy.
----------------
Nếu bạn thích truyện mình viết và muốn donate cho mình, thì mình có hai cách dưới đây:
Momo: https://me.momo.vn/Ikariel260125
Chuyển khoản:
Ngân hàng Tien Phong bank (TPbank)
Số tài khoản: 17040905888
Tên tài khoan: PHUNG THI BAO PHUONG
Cảm ơn bạn đã chọn đồng hành cùng "Hành trình thứ hai của Kẻ Khờ".
10Please respect copyright.PENANA1gMkIUoOEW